2022-04-24 14:49:08 +05:30

14 lines
1.2 KiB
Plaintext

Trước kia khi vách đá hùng vĩ cất tiếng ca, từng có vì sao rơi xuống Vực Đá Sâu.
Ngôi sao sắt rớt xuống từ bầu trời đêm vô tận, khiến bụi bặm hoá thành lưu ly lấp lánh.
Người phàm với kiếp sống ngắn ngủi, nhưng Đế Quân đã đích thân giao cho Thiên Nham Quân trách nhiệm canh giữ các mạch khoáng.
Vực sâu như nước lũ cuồn cuộn, Thiên Nham Quân đã đưa rất nhiều dân chúng sơ tán.
Trong câu chuyện của những người thợ mỏ, một vài binh sĩ không người nối dõi đã ở lại Vực Đá Sâu,
cùng chiến đấu với Dạ Xoa vô danh, cuối cùng cũng hy sinh giữa các vách đá.
Cho dù non sông có đổi thay theo năm tháng, tên tuổi của những người phàm và tiên nhân đều bị lãng quên,
thì công lao của họ sẽ không bao giờ phai mờ, nó tỏa sáng rực rỡ như đoá hoa vàng này.
Đã 500 năm kể từ khi thảm họa lắng xuống, và những bức tường thành vững chắc của thành phố cảng vẫn vững chãi như ngày nào.
Bông hoa vàng được các binh sĩ đeo lên một cách tự hào, là biểu tượng cho sự hy sinh cao quý của tổ tiên.