2022-04-24 14:49:08 +05:30

28 lines
2.0 KiB
Plaintext

"Muốn ta trở thành thần của con dân biển sâu sao?"
Mãng xà trắng nhìn vào đứa trẻ trước mặt,
"Ta vốn dĩ do không thể thắng nổi thần vàng và Narukami, nên mới lựa chọn trốn đến vùng biển xa lạ này."
"Nếu như các ngươi vẫn mong chờ ánh sáng, vậy thì tương lai nhất định sẽ phải trải qua một lần mất mát nữa."
"Thân ta có chết cũng không xá gì, nỗi nhục khi sống trốn chui trốn nhủi, nỗi nhục ô danh... Ta đã chịu đủ rồi."
Mãng xà đưa ra một viên ngọc trông như mắt rắn,
"Vậy ngươi hãy lập lời thề trước con ngươi tuyên thệ này đi."
"Ta và các thân quyến san hô cũng kết liên minh như vậy."
"Các người đã quên lời dạy của thầy Spartacus rồi sao?"
"Không được sùng bái thần, tất cả phải dựa vào chính chúng ta!"
Mãng xà trắng không nói gì, nó tôn trọng ý chí của con dân biển sâu.
Nếu như sùng bái một cách ngu muội, bị thứ tín ngưỡng mới này quật ngã,
Đối với những người kháng chiến mà nói, đây rõ ràng là một sự sỉ nhục.
"Vậy ta sẽ lập lời thề trước con ngươi tuyên thệ này."
"Cũng giống như lúc ta từng mất đi tất cả."
"Năm tháng dài dẳng, hải đảo hình thành, rồng đã rút lui, đất thánh cũng nên có nền thống trị."
"Nhà Sangonomiya, các Jibashiri, ngự sử của ta - ước nguyện trước con ngươi được thành hiện thực."
"Từ đây về sau, nếu có bất kỳ bên nào bất mãn gì với chuyện của biển sâu, hoặc có quyết định gì khác."
"Tòa tháp Dainichi khi nghe thấy quyết định của ngươi sẽ tự động phá hủy, chôn vùi mọi thứ trong quá khứ."
Thần Rắn nói xong câu cuối cùng,
Sau đó nó dẫn theo con dân còn lại cùng đi lên mặt biển.
Cũng đã đến lúc thực hiện lời thề của nó với trời cao rồi...