mirror of
https://github.com/Koko-boya/Grasscutter_Resources
synced 2024-01-31 23:23:19 +08:00
28 lines
1.6 KiB
Plaintext
28 lines
1.6 KiB
Plaintext
Một ngày nào đó ánh ban mai lóe sáng,
|
|
Người vũ công dừng chân tại Mondstadt, dùng kiếm làm tiếng hát.
|
|
Cho dù toàn thân bị xiềng xích trói buộc,
|
|
Thế nhưng vẫn chìm đắm trong tiếng ca.
|
|
Đó là bài hát tự do, một bình minh rực rỡ hơn bên ngoài bức tường cao,
|
|
Những bài dân ca được cất lên bởi người dân tự do.
|
|
|
|
Cô là ánh sáng của gánh hát rong,
|
|
Cũng là hung thủ mưu sát quý tộc.
|
|
Tôi từng hỏi cô ấy: "Sao lại muốn lật đổ quý tộc của chúng tôi,
|
|
Bạn có biết, họ là thủ lĩnh của chúng tôi?"
|
|
|
|
"Sao họ lại sai mọi người xây tường cao?"
|
|
Tiếng nói của cô gái mang theo hơi thở của làn gió nhẹ,
|
|
"Nếu bạn cho rằng gió là người bạn đồng hành,
|
|
"Nếu mọi người từng có tự do?"
|
|
|
|
Cô là người lắng nghe sự cô độc, kể về câu chuyện xưa kia,
|
|
Nói về giới quý tộc cổ có thần lực,
|
|
Kể về thiên sứ, các thần và ác long của ngày xưa,
|
|
Giảng đến thần linh và con dân của ngài ở mỗi một đất nước,
|
|
Tất cả truyền kỳ cô đều chuyển thành lời ca,
|
|
Tiếng hát lại theo gió thổi khắp đất nước.
|
|
|
|
Trong đấu trường của quý tộc, cô một lần nữa cầm kiếm cất tiếng hát.
|
|
Đó là bài hát cuối cùng của cô, nhưng cũng không còn là một mình nữa.
|
|
Kỵ sĩ vô danh đem theo thanh kiếm của cô rời khỏi đấu trường đẫm máu,
|
|
Chôn ở vùng đất có gió hội tụ. |