2022-04-24 14:49:08 +05:30

30 lines
1.9 KiB
Plaintext

Thánh điển cổ xưa về gió, được truyền từ đời này qua đời khác giữa những người thờ kính Phong Thần.
Vô số dấu tay lưu lại trên những trang sách dày ố vàng đã bị gió cuốn đi.
Trong thời các vị vua nắm giữ quyền lực trong pháo đài cao, thánh điển đã ghi lại những lời khẩn cầu trong vô vọng.
Cho đến thời kì băng tuyết và giá lạnh tiêu tan, thánh điển ghi lại niềm vui của sự sinh sôi nảy nở.
Vào giai đoạn giới quý tộc cũ thao túng và chèn ép người dân,
Thánh điển trong tay những người nô lệ đã thuật lại nỗi khao khát về thiên phong.
Theo dòng thời gian của người dân vùng Mondstadt từ hạnh phúc đến nhẫn nhịn, đấu tranh đến hân hoan, và cuối cùng là tận hưởng sự tự do,
Sự kiện được ghi chép trong thánh điển cũng vì thế càng ngày càng dày, càng ngày càng nặng.
Cho đến khi vùng đất Mondstadt mới được kiến lập, giáo hội đập bỏ sự thống lĩnh của tầng lớp quý tộc cũ,
Thánh điển về tứ phong đành cất nơi gác cao,
Rồi dần biết mất vĩnh viễn trong kho tàng của giáo hội.
Có lẽ là bởi vì cuốn sách cũng giống như ngọn gió và người dân vùng Mondstadt,
Không muốn bị ràng buộc bởi bất kì thứ gì.
Dòng tiêu đề trên cuốn sách được viết lại rằng:
Con trai của Phong Thần à, con hãy mãi nhớ rằng:
Vạn vật đều theo ngọn gió sinh ra và mất đi.
Chớ đau xót vì ta:
Ngủ sâu trong lòng đất, chỉ là xương cốt của ta,
Linh hồn của ta đã hóa thành một ngọn gió trong thiên phong rồi.
Mỗi khi ngửi thấy hương hoa, nghe thấy tiếng lá xào xạc,
Đó chính là ta đang ngân nga khúc hát tự do, khúc hát của gió.