2022-04-24 14:49:08 +05:30

20 lines
1.4 KiB
Plaintext

Được phong là Kỵ Sĩ Bắc Phong, cuối cùng kết thúc quãng đường du hành của mình tại thành phố của Phong Thần.
Kẻ theo gió mà đến sẽ thu hút lẫn nhau, sự tự do cuối cùng cũng chỉ là lòng do dự.
Khi Kỵ Sĩ bước vào thành, những người bạn đồng hành từ vùng núi phương xa tạm biệt trong trầm lặng.
Những con sói căm ghét sự gò bó và ấm áp, chúng cần vùng cỏ hoang rộng lớn.
Kỵ Sĩ Bắc Phong vẫn luôn giữ trái tim tự do, chỉ là giam thân thể trong thành lũy mà thôi.
Sói đồng hành cùng gió vút chạy trong cánh rừng ngoài thành kia, thế nhưng trái tim lại bị ghim chặt trong thân phận Kỵ Sĩ.
Khi Kỵ Sĩ ra khỏi thành đánh đuổi ma vật, đàn sói vì thế cũng tham chiến cùng chàng.
Sói và Kỵ Sĩ gắn bó với nhau như một, dường như chưa từng rời xa.
Sói và Kỵ Sĩ như hình với bóng, thế nhưng tuổi tác của sói không thể như các động vật linh trưởng khác.
Kỵ Sĩ Bắc Phong lấy kiếm làm bia, đem sói chôn ở vùng đất xa ngoài thành lũy.
Kỵ Sĩ Bắc Phong từ đó từ bỏ thành cao, mang theo con tim tự do, lang bạt cùng gió.
Linh hồn bất diệt của sói, sẽ vĩnh viễn canh giữ địa bàn của chúng,
Thủ hộ vùng đất xanh mà Kỵ Sĩ từng bảo vệ.