2022-04-24 14:49:08 +05:30

24 lines
1.9 KiB
Plaintext

"Cái gọi là con người chẳng qua chỉ là một cỗ máy đầy phức tạp."
Trong vườn ươm của trí tuệ, một thiếu niên nọ đang tranh luận.
Nếu tháo rời một bộ phận nhất định và sửa đổi một bộ phận nhất định,
thì có thể dễ dàng cải thiện tính năng của cỗ máy này.
Dù sở hữu Vision hay không, dù thể chất và võ nghệ ra sao,
"Người được ưu hoá" đều có thể thi triển sức mạnh phi thường...
Dù bị đánh giá là "Tà môn ngoại đạo", bị trục xuất vĩnh viễn khỏi khu vườn của những người ham học hỏi,
Thiếu niên cũng chỉ viết lại vài suy nghĩ của mình vào phần lề của ghi chép nghiên cứu:
I. Đúng như dự đoán: Với tác phong của Giáo Viện, việc nghiên cứu không thể có đột phá.
II. Nhưng bị trục xuất vẫn là một sự tổn thất. Cần có môi trường nghiên cứu tốt mới được.
Lần theo những tin đồn của "dị đoan", Fatui đầu tiên đã tìm ra anh ấy...
"Chỉ là Người được ưu hoá ư? Nếu quý quốc có thể cung cấp đủ nguyên liệu và có đủ thời gian, thì ngay cả thứ mà các vị gọi là "Thần" ta cũng có thể chế tạo ra được. Thế nào?"
Trong sa mạc nóng rực và chói chang như vàng chảy, anh nhìn sứ giả của Snezhnaya một cách thăm dò:
Ngươi sẽ như những người trong Giáo Viện gọi ta là "quái vật" hay "kẻ điên"?
Hay sẽ giống như người dân quê ta, xua đuổi ta bằng gậy gộc hả...
Nhưng mà...
"Rất tốt. Vậy thì chúng ta là bạn bè."
"Còn về cách xưng hô với ngươi, thế này thì sao..."
Vì quá kinh ngạc, vì cái tên được đặt cho mình quá đỗi mỉa mai, thiếu niên không nhịn được cười thành tiếng.