2022-04-24 14:49:08 +05:30

18 lines
1.1 KiB
Plaintext

La bàn màu đồng mà chàng trai trên biển vẫn dùng.
Trong cuộc đời chìm nổi đầy sóng gió,
Luôn hướng về nơi trái tim của người nắm giữ.
Thuỷ thủ hào sảng từng sử dụng la bàn này để dẫn đường cho con tàu khổng lồ,
Chế ngự vùng biển nguy hiểm nhất, chinh phục xoáy nước rộng lớn nhất.
Cũng từng dùng tiếng cười bất kham bộc lộ nỗi thù hận sâu sắc,
Kết cục của rượu mạnh hay nguyện vọng cầu được chết, đã dẫn đường cho người lạc lối...
"Tên trộm rốt cuộc không thể thoát khỏi giá treo cổ... bài hát của các người là bài hát như vậy sao?"
"Chỉ cần có nơi dung thân, dù vào bụng cá cũng mặc kệ đời..."
"Khi lên thuyền, không phải bạn đã lập khế ước với con thuyền này ư?"
"Ký ức này vẫn chưa bị rượu mạnh rửa trôi ư? Ha ha ha!"
"Chưa quên là tốt. Bởi vì, giờ là lúc thực thi khế ước rồi."
"Ha ha, vậy cũng tốt, tất cả muốn sao cũng được..."