2022-04-24 14:49:08 +05:30

16 lines
974 B
Plaintext

Chiếc cài áo bị gió biển làm phai màu.
Dù là chàng trai lang bạt nơi sóng cả,
cũng có vật trang sức và ký ức trân quý.
Tàu lại nhổ neo ra khơi, thuyền phó một lần nữa đi theo thủy thủ.
Vì giấc mơ hoang đường của thuỷ thủ, vì cố hương mịt mờ trong ký ức,
Thuyền phó ngâm nga lời ca khá tệ tự biên khi say, hoà vào tiếng cá voi và sóng biển.
"Tên trộm vứt bỏ thanh danh gia tộc cùng Ma Nữ của hắn (chẳng thể) phiêu bạt bốn bể"
"Người em trai khôn ngoan không thể có được thanh danh gia tộc (liệu có thể) cuối cùng trở thành trưởng tộc"
"Lời ca chẳng thể cất lên...cuối cùng ngươi cũng vứt bỏ sự thật, chọn theo ảo tưởng rồi ư"
"Mất đi tất cả và vứt bỏ tất cả, chìm dưới sóng biển ôm trọn tất cả"
"Có lẽ cũng là kết cục không tồi. Ha ha ha!"