2022-04-24 14:49:08 +05:30

14 lines
1.0 KiB
Plaintext

Vốn chỉ là một nhánh hoa nhỏ tầm thường, được hái bởi chủ nhân của Giác Đấu Sĩ.
Cài trước ngực Giác Đấu Sĩ, hóa thành sự dịu dàng nhất của chiến sĩ.
Khi Giác Đấu Sĩ vẫn chưa trở thành huyền thoại, đã từng cùng chủ nhân nhỏ tuổi dạo bước trong khuôn viên.
Trước kia, chủ nhân tiện tay hái một bông hoa dại, tặng cho kẻ nô lệ trầm mặc.
"Ân điển không nhất thiết phải là phần thưởng, đôi khi chỉ là một phút tùy hứng"
Rất lâu sau đó, chủ nhân mới cười nói một cách láu cá.
Khi Giác Đấu Sĩ bất bại ngã gục trước chân của thiếu nữ Dị Vực,
Mới chợt nhớ lại, rất nhiều năm trước kia, bản thân từng mơ ước,
"Bông hoa đẹp thật. Không biết đến bao giờ mới có thể khởi hành đi xem thế giới ngoài kia"
"Hình hài của đóa hoa sinh ra và lớn lên nơi hoang dại sẽ là thế nào đây"