mirror of
https://github.com/Koko-boya/Grasscutter_Resources
synced 2024-01-31 23:23:19 +08:00
9 lines
1.6 KiB
Plaintext
9 lines
1.6 KiB
Plaintext
Đây là một khu rừng rộng lớn, làn sương mỏng nhẹ nhàng giăng khắp tán cây, những tia nắng ban mai lấp lánh xuyên qua những cành lá tươi tốt, rơi trên mặt đất xanh ngọc.
|
|
Vào lúc này, Magdalene đang ôm một chú chó trên tay - vâng, chính là Dietrich, thong thả bước đi trên đường. Thiếu nữ tóc vàng đạp lên những thân cây to lớn chằng chịt như một con thiên nga trắng tao nhã, nhẹ nhàng băng qua khu rừng.
|
|
|
|
"May mà là Magdalene. Nếu là Nottfriga, ắt hẳn sẽ bắt tôi tự đi, không chừng sẽ dùng phép thuật nào đó để buộc tôi phải chạy. Vả lại con đường này không phải là đường mà một con chó có thể đi nhỉ, không đúng, người bình thường cũng không thể đi qua. Nơi đây chẳng có con đường nào cả, toàn là cây cối... ôi, nếu Magdalene có thể cứ ôm tôi như thế này thì tốt biết bao..." Dietrich vừa nghĩ vừa quay đầu nhìn Magdalene.
|
|
|
|
Ánh ban mai chiếu xuống khuôn mặt thiếu nữ, cô có vẻ đẹp không thua bất kỳ cô gái quý tộc nào. Nước da trắng ngần và đôi mắt dịu dàng khiến cô trông có vẻ mỏng manh, có cảm giác giống như hạt sương sớm được sinh ra trên những cánh hoa.
|
|
"Làn da của Magdalene thật trắng...dường như tất cả những quý tộc tôi từng gặp đều thua kém cô ấy". Dietrich nhìn cô gái và thầm nghĩ.
|
|
|
|
"Kể cho bạn nghe chuyện này, thực ra tôi đã chết rồi." Magdalene đột nhiên nói. |